Oneness
Cơ thể vì không thể chứa nổi năng lượng dẫu mong manh, mà vô cùng mạnh mẽ, nên đã mách cho bạn qua những giọt nước mắt. Bạn bật khóc, chẳng vì điều gì cả, hoặc vì tất cả.
“Ta gọi tên ai, gọi tên ai … trong ta.
Ta sẽ quên ai, sẽ cho ai … đi qua”
Trong 12 năng lượng hoàng đạo, Song Ngư là năng lượng đặc biệt nhất. Hình tượng của Song Ngư chính là sương mù, có yếu tố nước, và là nước linh hoạt. Sương mù có thể mỏng tanh dưới hình dạng những giọt nước nhỏ trên lá cây vào sáng sớm, cũng có thể dày đặc chắn mọi tầm nhìn dù là ở khoảng cách nhỏ nhất.
Khi ta chậm, ta thích sương mù. Ta thích đi bộ lãng đãng trên những con phố nhỏ ở Sapa, hay dậy thật sớm để săn mây ở Đà Lạt.
Khi ta nhanh, sương mù là kẻ thù của ta. Chẳng phi công nào thích một sân bay đích dày đặc sương mù, dù cho ngay cả mưa bão thì anh ta không ngán lắm đâu.
Dẫu linh hoạt, Song Ngư vì là nước nên cũng sẽ có sự cô đọng, sẽ day dứt. Nghĩa là một khi đã trải qua một khoảnh khắc Song Ngư trong tâm hồn, có thể bạn sẽ nhớ tới nó cả cuộc đời này, và có khi tới cả kiếp sau … sau nữa.
Một lúc nào đó, một ngày nào đó, một nơi nào đó, một bài nhạc nào đó, một cuộc trò chuyện nào đó, một ánh mắt nào đó, …
Nếu bỗng nhiên một điều gì đó ùa về, diễn ra trong tâm trí của bạn như thể nó mới hôm qua thôi, dù chẳng cần nỗ lực để gợi nhớ, thì đó là Song Ngư của bạn đang hoạt động. Rằng những giọt sương bé tí ti kia, có ngày cũng cuồn cuộn thành cơn, tràn ngập trong tâm trí, trong hơi thở, và nếu có bật khóc ra không thành tiếng, thì bạn cũng đừng quá ngạc nhiên. Vì là nước, nên ở cực đỉnh của một đám sương mù, bạn sẽ bắt được những giọt nước.
Cơ thể vì không thể chứa nổi năng lượng dẫu mong manh, mà vô cùng mạnh mẽ, nên đã mách cho bạn qua những giọt nước mắt. Bạn bật khóc, chẳng vì điều gì cả, hoặc vì tất cả.
Thời điểm Song Ngư đến, bạn cảm thấy mọi thứ, nhưng cũng không thấy gì.
Bạn chỉ biết mình đang khóc, cảm giác được sự trọn vẹn trong từng tế bào.
Bạn thấy mình đủ, rất đủ.
Bạn thấy mình mơ, nhưng lại đang hiện diện hơn bao giờ hết.
Tôi từng viết một bài thơ thế này trong một khoảng thời gian tôi thấy cuộc đời mình đang chuyển tiếp, tôi thấy sự bất định này bỗng đáng yêu quá đỗi.
Hiện diện
Tôi bình an, lật từng trang sách triết học
Trò chuyện cùng những người chung vốn sống
Những điều tôi chưa từng nói cùng ai
Tàu cứ thế từng nhịp đều đặn trên đường ray
Những âm thanh vội vã của sự chuyển động
Mang ta đuổi theo sự thay đổi của cuộc đời
Ta bỗng yêu sự bất định này quá đỗi
Qua khung cửa nhỏ vạn vật hiện diện
Trăng lặng lẽ theo dõi từng bước ta đi
Mặt trời nấp sau núi đá soi rọi chỉ đường
Mây tạo vệt trên bầu trời trong vắt
Cây cối vẫy chào đón ta trên hành trình
Ta hít vào sự trong trẻo của thiên nhiên
Ta ngắn nhìn sự vĩ đại của đất trời
Ta chạm vào sự chuyển động không ngừng
Ta nghe rung động khẽ nhất của sự sống
Ta thở và ta biết mình đang thở
Ta yêu và ta biết mình đang yêu
Ta cười và ta biết mình đang cười
Ta sống và ta biết mình đang sống
Ta hiện diện …
Nhỏ bé nhưng không hề cô đơn.
Người hướng dẫn của tôi từng nói, đi từ Bạch Dương, tới Song Ngư, năng lượng đã vượt ra khỏi tầm cá nhân. Song Ngư là năng lượng mạnh mẽ bậc nhất trong 12 năng lượng hoàng đạo, nhưng cũng là năng lượng khó hiểu nhất.
Nếu có thể dùng một năng lượng nào đó để nói về sự Vô Thường của cuộc sống, tôi nghĩ Song Ngư sẽ là năng lượng thích hợp nhất.
… và có thể, Song Ngư cũng là năng lượng phù hợp nhất của "Sự Trọn Vẹn”.
Ta biết ta có tất cả, và ta cũng không có gì cả, tại cùng một hơi thở! Ta không cần định nghĩa, ta chỉ cần cảm nhận, vì Song Ngư là để cảm! Nhỉ!